Tôn
Tư Mạc, được người đời tôn xưng là Dược Vương và Tôn Thiên Y, là một
thầy thuốc nổi danh thời cổ đại của Trung Hoa. Ông cũng là người áp dụng
khí công trong thuật dưỡng sinh.
Tôn
Tư Mạc sinh ra trong triều đại Tây Ngụy. Tương truyền ông sống đến 141
tuổi mới tạ thế mà lên tiên cảnh. Tôn Tư Mạc thuở nhỏ thường hay bị bệnh
nên mới đi học làm y sĩ. Ông là người tinh thông kinh sử và học thuyết
của cả trăm trường phái.
Khi được 7 tuổi, mỗi ngày ông có thể
đọc thuộc lòng một ngàn câu trong sách. Bởi vì mỗi ngày có thể đọc thuộc
văn chương hơn một ngàn chữ, nên người ta đã gọi ông là “Thánh đồng”.
Tới
năm 20 tuổi, ông có thể ung dung đĩnh đạc mà bàn luận về học thuyết của
Lão Tử, và Trang Tử. Đối với kinh điển soạn thảo của Phật giáo, ông
cũng tinh thông mười phần.
Trong triều đại nhà Tuỳ và nhà
Đường, Tôn Tư Mạc đã từ chối không ra làm quan. Đường Thái Tông Lý Thế
Dân đã tự thân lên núi viếng thăm ông. Chẳng qua là Tôn Tư Mạc đã nổi
tiếng trước khi triều đại nhà Đường bắt đầu, vì ông đã tổng kết các kinh
nghiệm bắt mạch chữa bệnh và các lý thuyết y học, biên soạn thành 2 bộ
sách lớn về y học, gọi là “Thiên Kim Yếu Phương” (Phương thuốc cần thiết
đáng giá ngàn lượng vàng), và “Thiên Kim Dực Phương” (Phương thuốc bổ
túc đáng giá ngàn lượng vàng).
Tôn Tư Mạc và học thuyết dưỡng sinh của ông
Tôn
Tư Mạc, còn được gọi là Dược vương Tôn Thiên Y, là thầy thuốc nổi tiếng
thời cổ đại của Trung Quốc và cũng là một nhà khí công ứng dụng vào
thuật dưỡng sinh. Ông sinh vào thời Tây Ngụy, tương truyền rằng ông sống
đến 141 tuổi rồi đi tu tiên. Tôn Tư Mạc thủa nhỏ bởi vì bệnh mà học
nghề y, uyên bác thông hiểu kinh sử học thuyết trong thiên hạ. Ông lúc 7
tuổi thì đã có thể “Mỗi ngày đọc thuộc lòng 1000 chữ”, được người ta
gọi là “Thánh đồng”. Cuối cùng tới năm 20 tuổi, ông có thể đĩnh đạc đàm
luận về học thuyết Lão Tử, Trang Tử, cũng tinh thông việc biên soạn kinh
điển của Phật gia. Vào thời Tùy Đường, Tôn Tư Mạc từng từ chối không ra
làm quan, Đường Thái Tông từng tự mình thân chinh lên núi tiếp kiến.
Không chỉ có thế, ông càng thêm nổi danh với việc tổng kết kinh nghiệm
lâm sàng và lý luận y học từ thời Đường trở về trước, biên soạn thành
hai bộ kiệt tác y học: “Thiên kim yếu phương” và “Thiên kim dực phương”.
Cả đời Tôn Tư Mạc biên soạn hơn 80 bộ sách, ngoại trừ “Thiên kim yếu
phương” và “Thiên kim dực phương” ra, còn có “Lão Tử chú”, “Trang Tử
chú”, “Chẩm trung tố thư” 1 quyển, “Hội tam giáo luận” 1 quyển, “Phúc
lộc luận” 3 quyển, “Nhiếp sinh chân lục” 1 quyển, “Quy kinh” 1 quyển.
Bộ
sách “Thiên kim yếu phương” gồm 30 quyển, chia làm 232 môn, khá gần với
phương pháp phân loại của y học lâm sàng hiện đại. Ông cho rằng: “Nhân
mạng là đáng quý nhất, ngàn vàng dẫu quý, một phương thuốc trị bệnh cho
người, Đức còn hơn thế”. Thành ngữ “Thiên kim” nghĩa là ngàn vàng cũng
từ đó mà ra đời. Toàn bộ sách nói về 5300 bài thuốc, tập hợp các phương
thuốc phổ biến, nội dung phong phú, là một kiệt tác tiêu biểu cho sự
phát triển của y học thời Đường. Nó có ảnh hưởng và cống hiến sâu sắc
đối với y học đời sau, nhất là Phương tề học. Cũng có tác dụng tích cực
đối với y học Nhật Bản, Triều Tiên.
“Thiên kim dực phương” 30 quyển, là một trong những tác phẩm của Tôn
Tư Mạc lúc tuổi già. Nó có quan hệ bổ sung toàn diện cho “Thiên kim yếu
phương”. Toàn bộ chia làm 189 môn, hợp phương, luận, kể rõ hơn 2900 bài
thuốc, ghi lại 800 vị thuốc, đặc biệt chữa trị cho các chứng bệnh như
thương hàn, trúng phong, các bệnh vặt và ung nhọt rất có hiệu nghiệm.
Quan niệm về việc hành nghề y và các cống hiến y học
Tôn Tư Mạc trong sách “Đại y tinh thành” từng viết: “Chữa bệnh cần
phải làm yên lòng bệnh nhân, không tham cầu, đầu tiên phải có lòng trắc
ẩn, thệ nguyện cứu người thoát khổ, nếu có người bệnh tật đến cầu cứu,
không được hỏi xem sang hèn giàu nghèo, già trẻ, học sỹ hay nông dân,
người thân hay kẻ thù, người Hoa hay ngoại quốc, người trí hay người
ngu, tất cả đều bình đẳng, xem như người thân thiết nhất…”. Không đủ
ngôn từ để diễn đạt y đức cao thượng và lòng nhân ái sâu sắc của ông.
Ông kiên trì biện chứng phương pháp trị bệnh. Ông cho rằng nếu người
bệnh khéo chăm sóc và giữ gìn sức khỏe thì sẽ có thể vô bệnh. Chỉ cần
“Lương y trị bệnh với các phương thuốc và châm cứu”, thì “Thân thể có
thể hết bệnh, trời đất có thể tiêu tai ương”. Ông coi trọng y đức, không
phân biệt “Sang hèn giàu nghèo, già trẻ, sỹ nông, thân hữu kẻ thù,
người hoa cũng như nước ngoài, người ngu cũng như kẻ trí” đều đối xử
bình đẳng. Nói rõ: “Nhân mạng là tối quan trọng”. Ông cực kỳ coi trọng
việc chăm sóc sức khỏe bà mẹ và trẻ em, viết “Phụ nhân phương” 3 quyển,
“Thiếu tiểu anh nhụ phương” 2 quyển, đưa vào đầu tiên trong bộ “Thiên
kim yếu phương”.
“Thiên kim yếu phương” là bộ bách khoa toàn thư y học sớm nhất của
Trung Quốc, từ cơ sở lý luận đến các khoa lâm sàng, lý, pháp, bài thuốc,
vị thuốc đầy đủ. Một loại sách tư liệu cổ, một bộ bài thuốc dân gian và
cho sẵn.
Bộ sách hấp thu các tinh hoa ở mọi phương diện, được phổ biến rộng
rãi mãi đến tận ngày nay. Rất nhiều nội dung vẫn có tác dụng chỉ đạo, có
giá trị học thuật cực kỳ cao, quả thật là báu vật ngàn vàng của Trung
y. “Thiên kim yếu phương” có cống hiến to lớn cho sự phát triển của
khoa Phương tề học (khoa học về các phương thuốc). Trong sách thu thập
kinh nghiệm lâm sàng từ thời Trương Trọng Cảnh cho đến thời Tôn Tư Mạc,
liệt kê từng thành tựu của các bài thuốc trong hàng trăm năm, thể hiện
ra sự uyên bác tột bậc và kỹ năng y học tinh xảo của Tôn Tư Mạc. Người
đời sau gọi “Thiên kim yếu phương” là ông tổ của các sách y học.
Thành tựu về học thuật của Tôn Tư Mạc
Tại phương diện nghiên cứu dược học, Tôn Tư Mạc đã bỏ ra nhiều tâm
huyết. Từ chỗ thu thập dược liệu, bào chế đến nhận thức về tính năng, từ
tổ hợp và phối hợp dược liệu trong các bài thuốc đến trị liệu lâm sàng,
Tôn Tư Mạc tham khảo tài liệu y dược của những người đi trước, đồng
thời kết hợp với các hiểu biết của mình thu được trong hơn 10 năm kinh
nghiệm lâm sàng, từ đó viết thành 2 bộ kiệt tác y học có giá trị học
thuật trọng yếu là “Thiên kim yếu phương” và “Thiên kim dực phương”.
Trong đó “Thiên kim yếu phương” ghi lại 5000 bài, trong đó ghi chép
phương pháp chẩn đoán, triệu chứng và lý luận y học, lại có lâm sàng các
khoa: nội, ngoại, phụ, nhi; còn đề cập đến giải độc, cấp cứu, dưỡng
sinh, liệu pháp ăn uống, châm cứu, xoa bóp, đạo dẫn, thổ nạp, có thể nói
là bản tổng kết tốt nhất về sự phát triển của y học từ thời Đường trở
về trước. Còn “Thiên kim dực phương” ghi lại gần 3000 bài, nội dung đề
cập tới thảo mộc, phụ nữ, trẻ em, thương hàn, phương cách dưỡng tính,
những điều bổ ích, trúng phong, bệnh lặt vặt, ung nhọt, xem sắc diện,
xem mạch cùng với châm cứu, là phần bổ sung thiết yếu và hữu ích cho bộ
“Thiên kim yếu phương”.
Tôn Tư Mạc tôn sùng dưỡng sinh, cũng tự mình thể nghiệm, chính nhờ
thông hiểu thuật dưỡng sinh mà hơn trăm tuổi vẫn tai nghe mắt thấy tinh
tường. Ông đem tư tưởng dưỡng sinh của nho gia, Đạo gia, Phật gia kết
hợp với lý thuyết dưỡng sinh của Trung y, đưa ra rất nhiều phương pháp
dưỡng sinh thiết thực mà dễ làm. Cho đến ngày nay, chúng vẫn còn chỉ
đạo được sinh hoạt thường ngày của người ta. Ví dụ như tâm tính cần
phải bảo trì sự cân bằng, không nên cứ một mực theo đuổi danh lợi, ăn
uống cần phải điều độ, khí huyết cần phải chú ý lưu thông, không nên
lười biếng lười vận động, sinh hoạt thường ngày cần phải ổn định, không
nên trái với quy luật tự nhiên… Tôn Tư Mạc còn là người đầu tiên phát
minh ra y thuật Dẫn niệu trên thế giới.
Tôn
Tư Mạc lấy Đức dưỡng tính, lấy Đức dưỡng thân, Đức hạnh và y thuật đều
cao siêu. Ông đã trở thành một nhân vật cực kỳ vĩ đại và nổi tiếng, được
giới y học và trăm họ tôn sùng.