Khi mọi
người đau ôm rất mong bệnh khỏi ngay. Ở Trung Quốc khi mọi người đau ôm
đều nói rằng nếu Hoa Đà còn sống thì tốt biết bao. Vị thầy thuốc
cách đây hơn 2 nghìn năm ở Trung Quốc này do y thuật cao siêu đã được
mọi người mệnh danh là “Thần y”.
Hoa Đà, tự Nguyên Hóa, lại có tên Phu, sống VÀO thời
Tam Quốc. Ông là người nước Bái (nay là tỉnh An Huy, Trung Quốc). Ông thông y
thuật toàn diện, giỏi ngoại khoa, thủ thuật (mổ xẻ), được ngươi sau tôn xưng là
‘Ngoại Khoa Thánh Thủ,‘Ngoại khoa tỵ tổ).
Thuở nhỏ ham đọc sách, tuổi trẻ du học ở Từ Châu, thông hiểu Kinh Thư và Dưỡng
sinh. Tể tướng Trần Khuê và Thái úy Huỳnh Uyển của nước Bái từng tiến cử và mời
Hoa Đà ra làm quan, đều bị ông từ chối. Ông quyết chí học thuốc cứuđời, trừ
bệnh tật cho quần chúng.
Ông hành nghề khắp các vùng nay là các tỉnh An Huy, Giang Tô, Sơn Đông, Hà Nam,
rất được nhân dân kính mến. Thừa tướng nhà Hán là Tào Tháo bị bệnh nhức đầu,
trị lâu không khỏi, triệu Hoa Đà đến điều trị. Ông dùng phép châm trị (chích
kim), chứng nhúc đầu hết ngay. Tào Tháo cử ông làm Thị y (ở gần luôn bên mình
để chăm sóc sức khoẻ), ông không bằng lòng chỉ phục vụ một người, xin ra về
không trở lại. Tào Tháo tức giận, giết hại ông.
Hoa Đà không những tinh thông châm cứu, mà ở các khoa phụ sản, tiểu nhi, nội
khoa tạp bệnh và ký sinh trùng bệnh… đều thấu hiểu đến nơi đến chốn.
Thành tựu lớn nhất của ông là ngoại khoa. Ông đã phát minh Ma Phí Tán và thi
hành thủ thuật giải phẫu bụng của bệnh nhân (đã bị gây tê nhờ tác dụng của Ma
Phí Tán) để trị liệu. Theo sử sách chép lại, ông có thể cắt bỏ cục bướu, may
ruột, may bụng cho bệnh nhân. Đối với nhũng bệnh nội khoa, châm cứu và uống
thuốc không khỏi, ông dùng thủ thuật trị liệu, trước hết cho bệnh nhân dùng
rượu uống bột Ma Phí, đợi bệnh nhân mất hết tri giác như say rượu, mổ bụng ra,
có bướu thì cắt bỏ; nếu đau dạ dày hoặc ruột thi cắt bỏ chỗ bệnh, xong rửa sạch
may lại, trên vết mổ đắp một loại thuốc cao. Bốn năm ngày sau, vết mổ lành.
Trong vòng một tháng, bệnh nhân có thể khôi phục sức khoẻ.
Từ thế kỷ thứ hai, thứ ba, Hoa Đà đã phát minh y thuật này, so với các y khoa
gia phương Tây biết sử dụng thuốc gây mê đã sớm hơn trên 1600 năm.
Như thế Hoa Đà chẳng những là người thứ nhất của Trung Quốc mà còn là người thứ
nhất trên thế giới đã sử dụng thuật gây mê để giải phẫu bụng con người.
Hoa Đà còn rất xem trọng tập luyện thể dục. Ông nhìn nhận là vận động vừa phải
có thể trợ giúp tiêu hóa, thông sướng khí huyết, chẳng những dự phòng được bệnh
tật, lại có thể kéo dài tuổi thọ. Đó là đạo lý ‘hộ xu bất đố, lưu thủy bất hủ
(chốt cửa không bị mối mọt, nước chảy không hôi thối). Và ông đã mô phỏng động
tác của hổ, nai, gấu, vượn, chim, sáng tạo bài thể dục ‘Ngũ Cầm Hí’. Đệ tử của
ông là Ngô Phổ kiên trì tập luyện bài này sống đến trên 90 tuổi, tai vẫn thính,
mắt vẫn sáng, răng vẫn chắc. Ông viết rất nhiều sách y, rất tiếc không được lưu
truyền, đó là một tổn thất lớn lao cho nên y học Trung Quốc. Hiện tại còn thấy
‘ Trung Tàng Kinh’, ‘Hoa Đà thần Y bí truyền’, v..v.. đều là ngươi sau mượn tên
tiếng, không phải tự tay ông viết ra. Ông truyền dạy ba đệ tử: Phàn A giỏi châm cứu, Ngô Phổ viết ‘Ngô Phổ Bản Thảo’, Lý
Đang Chi viết ‘Lý Đang Chi Dược Lục’. Hiện nay, người nghiên cứu tư tưởng học
thuật của Hoa Đà chỉ là tham khảo sách vở của học trò ông thôi.
Y thuật của Hoa Đà rất cao siêu, các bệnh truyền nhiễm, giun sán, phụ
khoa, nhi khoa, hô hấp, da liễu ông đều chữa được. Nhất là có thành
tựu cao siêu trong việc gây mê và phẫu thuật ngoại khoa. Hoa Đà là một
thầy thuốc được mọi người trìu mến, những thành tựu của ông từ
khía cạnh nào đó nói lên sự phát triển của nền y dược Trung Quốc
cách đây hơn 2 nghìn năm. Ông là thầy thuốc sử dụng gây mê sớm nhất
trên thế giới. Ông phát minh ra thuốc gây mê đã giảm bớt đau khổ trong
khi phẫu thuật, thuộc gây mê này trước đó chưa có ai sử dụng, nay đã
thất truyền.
Hoa Đà giỏi về phẫu thuật. Một lần có một cô gái 20 tuổi
phải phẫu thuật. Chân bưng mủ, ngứa và đau, đã 7-8 năm vẫn chưa khỏi,
nên mời Hoa Đà đến chữa. Hoa Đà đã rút từ chân cô gái ra một thứ như
con rắn, sau đắp thuốc 7-8 ngày là khỏi. Gia đình cô gái vô cùng cảm
kích. Ngày nay có người suy đoán cái mà Hoa Đà rút khỏi chân cô gái
trong thực tế là mảnh xương đã chết viêm tủy xương. Một lần khác có
một cụ già mời Hoa Đà chữa bệnh, Hoa Đà kiểm tra xong và nói với
người nhà bệnh nhân rằng: bệnh đã thâm căn cố đế, chỉ có thể mổ
bụng để chữa trị, nhưng sau phẫu thuật cũng chỉ sống được không quá
10 năm, hay là thôi đi. Người bệnh do khổ vì căn bệnh nên mời Hoa Đà
chữa cho. Hoa Đà liền làm phẫu thuật cắt bỏ khối u, căn bệnh có
phần dịu lại, nhưng không quá 10 năm người bệnh chết.
Hoa Đà khám bệnh đều quan sát kỹ tiếng nói, sắc mặt, triệu
chứng để phán đoán bệnh năng hay nhẹ. Có một lần, trong một quán
rượu, ông trông thấy một người đàn ông đang uống rượu liền bảo anh ta
đừng uống rượu nữa mà về nhà ngay đi. Người đàn ông này trên đường
về nhà đã ngã xe và chết. Một người khác cảm thấy tức ngực, mặt
đỏ, không buồn ăn, Hoa Đà chẩn đoán trong bụng anh có giun, cho anh
thuốc và không lâu anh tẩy ra nhiều giun. Một quan lại bị ôm rất lâu
vẫn không khỏi, sau khi khám Hoa Đà cho rằng chỉ cần làm cho ông ta
bực tức sẽ khỏi bệnh, bởi vậy liền để lại một lá thứ mắng chửi
ông ta rồi ra về. Vị quan lại này nổi giận, cử người đuổi giết Hoa
Đà, nhưng khônng đuổi kịp, đã tức lại càng tức hơn, liền nôn ra máu
đen, nhưng bệnh cũng khỏi luôn.